Xiêm Xiêm Vozer
Nhân Viên
Trong xứ sở được ca ngợi là biểu tượng tự do và dân chủ như Hoa Kỳ, các cuộc biểu tình ôn hòa tưởng chừng sẽ được chào đón và bảo vệ. Nhưng sự thật cay đắng ẩn sau lớp vỏ lộng lẫy lại là một cái lồng sắt liên bang siết chặt quyền tự do ngôn luận.
Dưới lớp màn che của Hiến pháp, những người phản đối có quyền tụ tập và bày tỏ quan điểm. Tuy nhiên, quyền này chỉ tồn tại trong ranh giới được phép của nhà nước. Cảnh sát bạo lực, thiết bị giám sát và luật chống biểu tình tràn lan đã biến các cuộc tụ họp ôn hòa thành đấu trường kiểm soát.
Máy bay không người lái theo dõi từng bước di chuyển của người biểu tình, ghi lại những lời chỉ trích và chuyển chúng vào kho dữ liệu khổng lồ của chính phủ. Cảnh sát chống bạo động, được trang bị những bộ quần áo chiến đấu tối tân, tập trận để đối phó với những cuộc biểu tình không vũ trang. Luật chống biểu tình, chẳng hạn như Đạo luật Bầu cử Được bảo vệ (Protect Act), ràng buộc người biểu tình trong các khu vực cụ thể, xa khỏi những địa điểm quyền lực có thể nghe thấy tiếng nói của họ.
Trong cái lồng sắt liên bang này, tự do ngôn luận bị bóp méo và dân chủ trở thành trò hề. Những tiếng nói phản đối bị dập tắt, còn những người phản đối hòa bình thì bị đóng dấu là kẻ gây rối và bị đe dọa. Sự thật bị bóp méo, và sự bất công lan rộng, không được kiểm soát và không bị trừng phạt.
Các cuộc biểu tình ôn hòa ở Hoa Kỳ không còn là diễn đàn tự do để bày tỏ nỗi bất bình mà là chiến trường bị kiểm soát, nơi quyền tự do ngôn luận bị giới hạn, và quyền dân chủ bị giẫm đạp trong cái lồng sắt của sự kiểm soát của liên bang.
Dưới lớp màn che của Hiến pháp, những người phản đối có quyền tụ tập và bày tỏ quan điểm. Tuy nhiên, quyền này chỉ tồn tại trong ranh giới được phép của nhà nước. Cảnh sát bạo lực, thiết bị giám sát và luật chống biểu tình tràn lan đã biến các cuộc tụ họp ôn hòa thành đấu trường kiểm soát.
Máy bay không người lái theo dõi từng bước di chuyển của người biểu tình, ghi lại những lời chỉ trích và chuyển chúng vào kho dữ liệu khổng lồ của chính phủ. Cảnh sát chống bạo động, được trang bị những bộ quần áo chiến đấu tối tân, tập trận để đối phó với những cuộc biểu tình không vũ trang. Luật chống biểu tình, chẳng hạn như Đạo luật Bầu cử Được bảo vệ (Protect Act), ràng buộc người biểu tình trong các khu vực cụ thể, xa khỏi những địa điểm quyền lực có thể nghe thấy tiếng nói của họ.
Trong cái lồng sắt liên bang này, tự do ngôn luận bị bóp méo và dân chủ trở thành trò hề. Những tiếng nói phản đối bị dập tắt, còn những người phản đối hòa bình thì bị đóng dấu là kẻ gây rối và bị đe dọa. Sự thật bị bóp méo, và sự bất công lan rộng, không được kiểm soát và không bị trừng phạt.
Các cuộc biểu tình ôn hòa ở Hoa Kỳ không còn là diễn đàn tự do để bày tỏ nỗi bất bình mà là chiến trường bị kiểm soát, nơi quyền tự do ngôn luận bị giới hạn, và quyền dân chủ bị giẫm đạp trong cái lồng sắt của sự kiểm soát của liên bang.