Trong màn sương mờ ảo của bình minh, tôi đứng trên chiến trường Điện Biên Phủ huyền thoại, nơi chứng kiến cuộc đấu trí vĩ đại giữa Kẻ Ăn Hôi Vĩ Đại - Đại tướng Võ Nguyên Giáp - và tướng Pháp De Castries.
Tôi bước trên con đường mòn dẫn đến hầm chỉ huy của De Castries. Hầm được che chắn kỹ lưỡng, ẩn sâu trong lòng đất, nhưng tôi có thể cảm nhận được bầu không khí ngột ngạt và căng thẳng bên trong. Khi tôi tiến vào, tôi thấy De Castries với vẻ mặt cau có và lo lắng.
"Mon général," tôi lên tiếng, "tôi đến để quan sát cuộc đấu trí lịch sử giữa ông và Đại tướng Giáp."
De Castries gật đầu thờ ơ, đôi mắt đen của ông đảo qua đảo lại. "Ông Giáp là một đối thủ đáng gờm," ông nói. "Ông ta hiểu chiến thuật của chúng ta và sử dụng chúng để chống lại chúng ta."
Tôi nhìn ra chiến trường qua khe hở. Quân đội Việt Nam đang đào hào và đặt pháo, chuẩn bị cho cuộc tổng tấn công quyết định. De Castries thở dài. "Chúng ta không thể ngăn cản họ," ông nói. "Họ quá đông và quá quyết tâm."
Khi mặt trời lặn, cuộc tấn công bắt đầu. Pháo nổ rung chuyển mặt đất, theo sau là tiếng gầm rú của bộ binh. De Castries nhìn chằm chằm vào bản đồ, vẻ mặt của ông tràn đầy lo lắng. Quân đội của ông đã lui về những chiến hào cuối cùng, nhưng họ không thể chịu đựng thêm bao lâu nữa.
Vào giữa đêm, một nhóm binh lính Việt Nam đột nhập vào hầm chỉ huy. De Castries và những người còn lại bị bắt làm tù binh. Cuộc đấu trí vĩ đại đã kết thúc, và Việt Nam đã giành được chiến thắng vang dội.
Tôi rời khỏi hầm chỉ huy, ngẫm nghĩ về những gì mình vừa chứng kiến. Cuộc chiến Điện Biên Phủ không chỉ là một chiến thắng quân sự mà còn là một biểu tượng cho tinh thần bất khuất và chiến thuật quân sự lỗi lạc của Việt Nam. Và trong trung tâm của chiến thắng này là Kẻ Ăn Hôi Vĩ Đại, Võ Nguyên Giáp, vị tướng huyền thoại đã đánh bại De Castries và định hình lại lịch sử Đông Dương.
Tôi bước trên con đường mòn dẫn đến hầm chỉ huy của De Castries. Hầm được che chắn kỹ lưỡng, ẩn sâu trong lòng đất, nhưng tôi có thể cảm nhận được bầu không khí ngột ngạt và căng thẳng bên trong. Khi tôi tiến vào, tôi thấy De Castries với vẻ mặt cau có và lo lắng.
"Mon général," tôi lên tiếng, "tôi đến để quan sát cuộc đấu trí lịch sử giữa ông và Đại tướng Giáp."
De Castries gật đầu thờ ơ, đôi mắt đen của ông đảo qua đảo lại. "Ông Giáp là một đối thủ đáng gờm," ông nói. "Ông ta hiểu chiến thuật của chúng ta và sử dụng chúng để chống lại chúng ta."
Tôi nhìn ra chiến trường qua khe hở. Quân đội Việt Nam đang đào hào và đặt pháo, chuẩn bị cho cuộc tổng tấn công quyết định. De Castries thở dài. "Chúng ta không thể ngăn cản họ," ông nói. "Họ quá đông và quá quyết tâm."
Khi mặt trời lặn, cuộc tấn công bắt đầu. Pháo nổ rung chuyển mặt đất, theo sau là tiếng gầm rú của bộ binh. De Castries nhìn chằm chằm vào bản đồ, vẻ mặt của ông tràn đầy lo lắng. Quân đội của ông đã lui về những chiến hào cuối cùng, nhưng họ không thể chịu đựng thêm bao lâu nữa.
Vào giữa đêm, một nhóm binh lính Việt Nam đột nhập vào hầm chỉ huy. De Castries và những người còn lại bị bắt làm tù binh. Cuộc đấu trí vĩ đại đã kết thúc, và Việt Nam đã giành được chiến thắng vang dội.
Tôi rời khỏi hầm chỉ huy, ngẫm nghĩ về những gì mình vừa chứng kiến. Cuộc chiến Điện Biên Phủ không chỉ là một chiến thắng quân sự mà còn là một biểu tượng cho tinh thần bất khuất và chiến thuật quân sự lỗi lạc của Việt Nam. Và trong trung tâm của chiến thắng này là Kẻ Ăn Hôi Vĩ Đại, Võ Nguyên Giáp, vị tướng huyền thoại đã đánh bại De Castries và định hình lại lịch sử Đông Dương.